Bí quyết để điều khiển "con vợ hai" của chồng

Bí quyết để điều khiển "con vợ hai" của chồng

BÍ QUYẾT ĐỂ ĐIỀU KHIỂN “CON VỢ HAI” CỦA CHỒNG

 

Không biết trong số các chị em ở đây có chị em nào đã từng khổ giống như tôi không? Kể từ khi chồng có “vợ hai” vài năm trước thì tôi đương nhiên bị ra rìa. Chồng tôi đối với “nó” thì nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, còn đối với tôi thì trái ngược hẳn. Chẳng may tôi có lỡ mạnh tay với “nó”, hoặc làm “nó” sứt có tí da dù không chảy máu là chồng tôi đã nhảy dựng lên và mắng tôi sa sả. Chẳng may tôi có quên không cho nó “ăn” một lần là ổng xót xa cho nó, bực tức với tôi và không thèm nói chuyện cả ngày. Ổng còn thường xuyên đưa nó đi spa ít nhất mỗi tuần một lần, trong khi chưa bao giờ mua cho tôi được cái voucher spa chứ đừng nói là đích thân đưa tôi đi. Chưa kể ổng suốt ngày mua sắm trang sức, phụ kiện cho nó dù nhiều khi tôi chả thấy nó cần chút nào. Ừ, thì ai bảo nó bóng bẩy, đẹp đẽ hơn tôi, lại còn là hàng “chưa qua sử dụng”?

Nhưng đàn ông đúng là hay thay lòng đổi dạ. Vài năm trước, khi “ẻm” còn ‘zin’ thì ổng cưng như trứng mỏng. Còn giờ, sau khi đã “no xôi chán chè”, ổng lại quẳng “nó” cho tôi muốn làm gì thì làm để đi với “em khác”. Thế là tôi lên đời, từ “vợ ghẻ” trở thành bà chủ mới của “ẻm”, có quyền sinh quyền sát với “ẻm”. Dù trước đây “ẻm” từng khiến tôi bị tổn thương là thế, nhưng giờ tôi lại thấy “ẻm” hữu dụng lạ thường, giúp tôi đưa đón con đi học, chở tôi đi shopping, đi siêu thị và bất cứ đâu tôi muốn. Đấy! Ai bảo là con “vợ hai” của chồng không được tích sự gì cơ chứ?

Thế nhưng, để làm được điều đó cũng chẳng dễ dàng tí nào, thậm chí là một quá trình khá gian nan. Thế nhưng, nhờ quyết tâm vùng lên làm chủ và không để cho nó đè đầu cưỡi cổ nữa, tôi đã thành công rực rỡ trong việc huấn luyện “ẻm”. Sau đây, tôi xin truyền lại cho các chị em bí quyết để điều khiển “con vợ hai” của chồng một cách thuần thục và an toàn nhé!

  1. Phải có bằng lái xe hơi xịn xò

Dĩ nhiên rồi các chị! Bằng lái là một trong những công cụ quan trọng nhất chứng minh các chị có quyền điều khiển con vợ hai của chồng mình. Không có nó là luật pháp sẽ đứng ra xử lý các chị ngay nếu các chị dám động đến nó. Tuy nhiên, có một lưu ý ở đây là, nếu các chị xác định là “ẻm” thuộc loại tương đối “chanh sả” thì nên lựa chọn học loại B1 mà thôi, chớ có dại mà học B2 cho mất công. Đó là kinh nghiệm xương máu của tôi đấy. Hồi xưa, chỉ vì đu theo hội mấy thằng em đồng nghiệp ở công ty học lái xe cho có bạn có bè mà tôi trót dại đăng ký học B2. Nghe nói nào là học B2 thì lái được cả B1, nghĩa là lái được cả xe số sàn lẫn số tự động ấy, rồi thì học được B2 thì tay lái sẽ cứng hơn B1, rồi thì xe số sàn an toàn hơn số tự động, vân vân và mây mây… nên tôi mới a dua theo tụi nó để rồi khóc dở mếu dở.

Tập xe mà còn căng thẳng hơn cả lên bàn đẻ vì cái tội não cá, chả nhớ được đâu là chân phanh, chân ga, chân côn, … Lắm chân và lắm thao tác quá! Cái cần số thì phải di nó theo hình ma trận zic zac trong khi mắt phải trợn lên nhìn phía trước, phía sau, hai bên để tránh tông vào người khác. Một đống thao tác cần phải thực hiện cùng một lúc dường như là quá khả năng đối với một con mụ mà não đã rơi mất ¾ sau 2 lần sinh nở và vài lần bị gây mê trên bàn phẫu thuật như tôi. Thú thực, suốt thời gian học lái để lấy bằng đó tôi như muốn phát điên. Nhất là mỗi lần tập lái trên đường trường, bị bao vây bởi một đống xe tải từ hạng nhẹ đến hạng nặng, là tim tôi như muốn ngừng đập. Đến tận bây giờ, dù đã có bằng lái gần 3 năm, tôi vẫn chưa có cơ hội động đến một em số sàn nào, cho nên cũng đã quên béng luôn cách lái như nào rồi. Rốt cuộc, biết lái xe số sàn cũng chẳng để làm gì, chưa kể hao tổn tinh thần và sắc đẹp cho việc học lái xe số sàn là quá lớn. Bởi thế, tin tôi đi, các chị hãy cứ chọn học loại B1 – số tự động đơn giản nhẹ nhàng chỉ với 2 cái “chân”, cần số thì chỉ cần di chuyển lên và xuống mà thôi. Còn nếu nhà có xe số sàn, hay các chị có ý định đầu quân vào Vinasun, hoặc đơn giản chỉ là các chị ham học hỏi, có tinh thần kiên cường và có trí nhớ tốt, thì cứ thoải mái lựa chọn học B2 nhé!

Nói đến đây thì chắc các chị em cũng hiểu “con vợ hai” của chồng mà tôi muốn nói đến là “ai” rồi nhỉ? ;)

  1. Phải kiếm được sư phụ phù hợp

Sư phụ mà tôi muốn nói đến ở đây không phải là thầy dạy các chị học lái để thi lấy bằng (nếu các chị đăng ký học qua trung tâm), mà là người dạy lái thực tế ngoài đường sau khi các chị lấy bằng và trước khi các chị dám cầm vô lăng một mình oanh tạc trên đường. Theo kinh nghiệm thực tế của tôi, thì lý tưởng nhất vẫn là một nữ sư phụ, người có nhiều năm kinh nghiệm hoặc có tay lái vững vàng. Vì sao ư? Xin hãy kiên nhẫn đọc các phân tích của tôi dưới đây thì các chị sẽ rõ.

  • Nữ sư phụ tâm lý hơn nam sư phụ

Do cùng là phái nữ nên các nữ sư phụ sẽ thấu hiểu được tâm lý lo lắng, phong cách cầm lái và cả chứng “não cá” của phụ nữ. Nếu như các nam sư phụ không hiểu vì sao trong tình huống cụ thể nào đó mà các trò nữ lại phản ứng chậm đến thế, hay quên cái này cái kia đến thế, thì các nữ sư phụ lại hiểu tuốt, vì họ cũng đã từng như các chị.

  • Nữ sư phụ dạy chậm nhưng chắc

Do cấu tạo não đặc thù của hai phái nên phái nam bao giờ cũng ưa tốc độ hơn phái nữ. Chính vì thế khi dạy lái xe, các nam sư phụ cũng rất ghét nếu các chị lái từ từ như một con rùa. Và một lý do nữa là khi các chị lái như rùa thì họ cũng ghét phải nghe tiếng còi giục giã từ những chiếc xe đi đằng sau. Họ cũng luôn muốn các chị phải học được những điều họ dạy một cách nhanh nhất, thuần thục nhất, dù trên thực tế điều đó là bất khả thi với các chị, đặc biệt là những người não cá giống như tôi :D

Ngược lại, các nữ sư phụ thường dạy từ từ, mỗi hôm một ít, và rất kiên nhẫn. Họ sẽ trao cho chị quyền chủ động nhiều hơn bởi họ không có ham muốn kiểm soát cao như nam giới. Nhờ thế mà các chị sẽ không cảm thấy quá áp lực, học đến đâu chắc đến đấy. Họ cũng sẽ kiên nhẫn truyền hết kỹ năng của họ cho các chị, bởi họ có sự đồng cảm sâu sắc với các chị. Thật tuyệt vời, phải không nào?

  • Nữ sư phụ không hay cáu gắt như nam sư phụ

Một đặc trưng của giới nữa lại được thể hiện ở đây. Vì những lý do nêu trên và vì bản tính trời sinh, các nam sư phụ dễ cáu gắt hơn nữ sư phụ nếu các chị xử lý sai tình huống, họ thậm chí còn thô lỗ tới mức mắng chửi và giật vô lăng của các chị để lái theo ý họ. Nhân đây tôi cũng xin có một lưu ý đặc biệt với các chị là: Đừng bao giờ nhờ chồng hoặc người yêu dạy lái xe! Các chị nhớ lấy nhé! Nếu các chị vẫn kiên quyết làm điều đó thì cũng đừng lấy làm lạ nếu sau vài buổi tập, một trong hai người sẽ tự động viết đơn ly dị, hoặc nói lời chia tay, và người đó thường là các chị.

Những thói xấu được che đậy kỹ lưỡng của các ông chồng sẽ được bộc lộ ra khi dạy lái xe cho vợ. Vì sao ư? Vì khi đó, họ bị các chị đặt vào ranh giới sinh tử, bị các chị giày vò chết đi sống lại chỉ vì một lỗi ngớ ngẩn sửa mãi không được, hay sự đãng trí rất bình thường của các chị. Họ còn bị tra tấn bởi những tiếng còi xe giục đi nhanh, tránh đường hoặc những ánh nhìn thương hại của người đi đường. Bạn tôi có một ông chồng Tây chuẩn soái ca ga lăng, nhưng khi dạy lái xe cho vợ thì gần như ổng biến thành một con người hoàn toàn khác. Cục cằn, thô lỗ, nóng tính, hoặc như lời cô ấy nói, là “thằng điên” J. Cho nên các chị chớ có đánh cược cuộc hôn nhân hoặc tình yêu của mình bằng cách tận dụng các ông chồng và người yêu làm sư phụ nhé!

  • Nữ sư phụ không coi thường các chị như nam sư phụ

Do lợi thế trời sinh, hầu như tất cả nam giới đều có năng khiếu về kỹ thuật điều khiển - trong đó có lái xe, hơn nữ giới. Chính vì họ tự cho là mình giỏi hơn các chị nên trong thâm tâm, họ luôn coi các chị là “kẻ ngốc” trong lĩnh vực lái xe và sẽ thể hiện điều đó qua hành động hay lời nói vô tình nào đó. Ở phương Tây thậm chí còn có hẳn một thuật ngữ để chế giễu việc lái xe kém cỏi của phụ nữ: “woman-driving”. Đấy, các chị thấy chưa? Tuy nhiên, việc nam lái giỏi hơn nữ thì chưa chắc đâu nhé! Thời nay phụ nữ không bị còn trói buộc nhiều bởi gánh nặng gia đình nữa, họ có thể tự do làm những điều mình thích mà ít bị phân tâm, cho nên đương nhiên cũng đầy phụ nữ lái xe không thua gì nam giới. Không tin thì các chị cứ coi “Fast and Furious” (phim “Quá nhanh quá nguy hiểm”) mà xem.

Vì tất cả những lý do trên, nếu không muốn cảm thấy ấm ức và mất tự tin thì chớ có dại mà chọn nam sư phụ để học lái,. Chưa kể các chị còn có khả năng bị “lạm dụng” nếu hắn là một tên quỷ râu xanh.

Tất nhiên, tôi cũng không dám “vơ đũa cả nắm”. Vẫn có những nam sư phụ thực sự giỏi, tâm lý, không háo thắng. Và đó thường là những ông thầy già ;). Do đó, nếu các chị không thể tìm được một nữ sư phụ trong số chị em bạn bè hoặc ở các trung tâm dạy lái, thì vẫn có thể yên tâm tìm một nam sư phụ với các tiêu chí nêu trên.

Tôi đã gặp may vì nữ sư phụ dạy lái chính là bạn của tôi. Cách thức dạy của chị ấy là “như không dạy”. Chị cho tôi được chủ động lái theo ý mình, không ra lệnh hay thúc giục tôi. Nếu tôi chưa cảm thấy tự tin để di chuyển ra quãng đường khó hơn, hoặc thực hiện một kỹ năng cao cấp hơn thì chị cũng không ép. Chị bình tĩnh ngồi trên xe cùng tôi dù nhiều lúc tôi lái rất ngớ ngẩn, và chỉ đưa ra những lời khuyên vào cuối ngày để tôi rút kinh nghiệm chứ không can thiệp vào lúc tôi đang tập trung lái. Đó quả thực là sư phụ tuyệt vời, phải không nào?

  1. Phải chuẩn bị cho sự an toàn.

Xe phải an toàn. Lý tưởng nhất là xe nhà hoặc xe mượn từ bạn bè của các chị, được lắp thêm hệ thống phanh phụ bên phải để người dạy lái hỗ trợ các chị kịp thời trong tình huống nguy hiểm. Việc lắp thêm hệ thống phanh phụ này có thể làm xấu xe tạm thời, nhưng vẫn tháo ra được sau khi các chị học xong mà. Chi phí để lắp hệ thống này cũng rẻ, tầm hơn 1 triệu mà thôi. Còn nếu không có sẵn một con xe như thế thì các chị có thể đi thuê hoặc dùng xe của chính thày dạy lái.

Giày phải an toàn. Chắc các chị cũng từng nghe trên báo đài nhiều vụ nữ tài xế gây tai nạn. Ngoài say xỉn thì lý do chính vẫn là nhầm chân phanh – chân ga, và đi giày cao gót. Phù hợp nhất để lái xe là một đôi giày bata hoặc thể thao có đế bằng, có độ ma sát cao để di chuyển linh hoạt và tránh nhấn trượt chân phanh – chân ga. Giày búp bê, sandal đế bằng và dép lê chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ khi các chị chưa mua được giày thể thao, và chỉ nên sử dụng trong trường hợp các chị đã lái vững, di chuyển thành thạo giữa chân phanh – chân ga. Còn nếu đã lỡ mang đôi giày cao gót để đi tiệc mà quên thủ sẵn một đôi đế bằng trong xe, thì tốt nhất là các chị hãy tháo giày cao gót ra mà lái chân trần cho đỡ nguy hiểm.

Tuyến đường tập phải an toàn. Ban đầu, các chị nên chọn những con đường vắng, ngắn, rất ít người đi lại, và đủ rộng để có thể quay đầu xe. Cứ tập sử dụng chân phanh-ga, các thiết bị trong xe, tăng-giảm tốc độ, quay đầu xe, tấp xe vào lề, … thành thạo trên những con đường này trong ít nhất vài ngày, một tuần cho an toàn đã. Đến khi đã cảm thấy tương đối quen tay rồi thì các chị mới nên di chuyển ra những con đường lớn và đông người hơn một chút. Những con đường này nên là con đường quen thuộc của các chị, chẳng hạn như đường đến công ty. Với tôi thì đó là con đường từ nhà đến trường của con và ngược lại vì mục đích học lái xe chính của tôi là để chở con đi học. Đường quen có rất nhiều lợi thế vì các chị đã nhận diện được các làn xe, ngã tư, các khúc cua, biển báo, đường một chiều, tín hiệu giao thông, và thậm chí là các ổ voi ổ gà để mà tránh. Hơn thế nữa, các chị còn đỡ tốn một khoản kha khá cho các chú công an bởi khả năng bị phạt nóng hoặc phạt nguội do đi sai luật trên đường quen là ít hơn nhiều so với đi trên đường lạ đấy! Khi đã nắm vững các kiến thức cơ bản về luật giao thông sau một thời gian lái xe trên con đường quen thuộc, thì các chị sẽ dễ dàng hơn khi chuyển sang lái trên những con đường lạ hoặc đường trường.

Tôi đã mất khoảng hơn 2 tuần tập liên tục, mỗi ngày tập 2 tiếng để bắt đầu tự đi được xe một mình. Dĩ nhiên mỗi người sẽ có một tiến độ khác nhau, không cần phải có tiêu chuẩn gì cả, miễn là các chị cảm thấy tập đến đâu chắc đến đấy, và tập đến khi nào cảm thấy tự tin thì thôi. Thời gian đầu sau khi tự lái, các chị có thể nhờ người quen ngồi cùng xe để tạo cảm giác an tâm, rồi sau đó cứ buông dần là sẽ tự lập và tự tin ngay thôi. Tập lái xe là một hành trình vượt lên nỗi sợ của chính bản thân. Nhưng một khi đã làm được điều đó rồi thì mức độ tự tin của các chị sẽ tăng lên hẳn mấy bậc đấy! Chúc các chị thành công trong công cuộc khuất phục “con vợ hai” của chồng nhé!

 

                                                                             ~ Mẹ Lười ~

 

 

Related Post

Comment